B.1 NGHE TỪ TRÁI TIM
Đi theo Âm thanh: Hoạt động này, được phát triển bởi giáo viên Sophia DeLaat, mang lại cho học sinh cảm giác hữu hình về ý nghĩa của việc “để ý” (tracking) người khác và nó củng cố ý tưởng về vòng tròn là một nơi an toàn. Một vòng tròn sẽ được tạo ra bởi các học sinh đang ngồi hoặc đứng. Hai học sinh sẽ xung phong đứng giữa vòng tròn. Một người bị bịt mắt. Người kia cầm chuông hoặc một số đồ vật có thể phát ra âm thanh, hoặc vỗ tay để tạo âm thanh. Theo tín hiệu của điều phối viên, học sinh này phát ra âm thanh. Học sinh bị bịt mắt cố gắng tìm và chạm vào người đang tạo âm thanh, còn người này thì vừa phải tránh bị bạn bắt được, vừa phải liên tục tạo ra âm thanh đều đặn. Các học sinh còn lại trong vòng tròn được giao nhiệm vụ giữ cho những người chơi ở giữa an toàn, bằng cách đưa tay về phía trước để đảm bảo 2 người bạn của mình không vượt ra ngoài vòng tròn.
Định tâm và Bình tĩnh:
Tìm trung tâm: Cho học sinh đứng khép hai chân và nhắm mắt lại. Yêu cầu mọi người nhẹ nhàng nghiêng người về phía trước để cố gắng cảm nhận điểm mà họ có thể bắt đầu mất thăng bằng. Ngay trước khi đến điểm mất thăng bằng đó, hãy ngả người trở lại về vị trí trung tâm của trọng lực. Lặp lại động tác ngả người ra sau và rồi từ bên này qua bên kia. Nhắc họ rằng vị trí cân bằng mà họ quay trở lại là nơi mà chúng ta gọi là “trung tâm” của mỗi người. Điều này cũng có thể được thực hiện trong khi ngồi bằng cách cho phép cơ thể di chuyển về phía trước và ra sau và sang hai bên và sau đó trở lại trung tâm cân bằng.
Cắm rễ như cái cây: Với đôi mắt nhắm và đôi chân tách ra, học sinh tưởng tượng ra rễ mọc từ dưới lòng bàn chân, vươn sâu xuống đất, và cành cây đang từ người mình vươn thẳng lên trời.
Mở rộng và thu lại: Với tư thế đứng, học sinh vươn tay lên cao, kiễng chân. Sau đó, với tốc độ chuyển động như phim quay cực kỳ chậm, chúng co người lại cho đến khi trở về tư thế ngồi. Chỉ cần một phút luyện tập chăm chú như vậy cũng có thể giúp một nhóm học sinh bứt rứt chân tay có thể tập trung trở lại.
B.2 NÓI TỪ TRÁI TIM
Hai Sự thật và Một Lời nói dối: Bài tập này không chỉ mang lại cho học sinh trải nghiệm kể chuyện, mà còn giúp các bạn nhạy cảm hơn với những lời nói thật, hiểu rằng chúng khác biệt như thế nào so với một điều bịa đặt. Trong vòng tròn hoặc lớp học, mời các bạn xung phong lên nói "hai sự thật và một lời nói dối." Họ phải kể về hai trải nghiệm đã thực sự xảy ra với họ và một trải nghiệm chưa từng xảy ra. Ví dụ, một người có thể nói: “Khi tôi sáu tuổi, tôi đi du lịch ở Nam Mỹ với gia đình. Môn thể thao yêu thích của tôi là bóng đá. Tôi chưa bao giờ nếm kem sô cô la. " Cả lớp phải quyết định câu nào nói thật và câu nào nói dối. Điều này có thể dẫn đến một cuộc thảo luận về điều gì đã khiến cả lớp đi đến quyết định này: Đó có phải là giọng nói, ngôn ngữ cơ thể, cảm giác là người này không phải “kiểu” người sẽ làm những việc như vậy, v.v.? Cuộc thảo luận có thể dẫn đến cách chúng ta biết khi nào một người đang nói một cách trung thực, nói “từ trái tim”.
B.3 NÓI ĐIỀU ĐANG NGHĨ
Nào cùng Ứng tác: Có rất nhiều trò chơi khuyến khích học sinh tương tác và suy nghĩ nhanh chóng. Nghệ sỹ sân khấu Viola Spolin đã sáng tạo ra rất nhiều trò chơi và chương trình giáo dục cho hoạt động ứng tác. Hầu hết các trò chơi liên quan đến học sinh thể hiện ai (nhân vật và hoặc / mối quan hệ), ở đâu (bối cảnh và / hoặc môi trường) và cái gì (hành động / hoạt động). Spolin gợi ý một lớp học có thể cùng thảo luận về việc “làm sao mà chúng ta biết mình đang ở đâu”? “Làm sao chúng ta biết chúng ta đang ở trong bếp? Trong lớp? Trong nhà tắm?”
Spolin yêu cầu học sinh quan sát mọi người, và chú ý em họ thể hiện ra họ là ai qua những lời nói và hành động cụ thể. Trong một trò chơi ứng tác điển hình, người tham gia chọn hoặc được phát cho 3 tờ giấy ghi rõ một “nhân vật”, một “địa điểm” và một “điều gì” mà người đó đang cố gắng hoàn thành. Ví dụ: "Bạn là một người vợ, đang cùng chồng đi mua sắm trong siêu thị, và bạn phát hiện ra rằng bạn sẽ bị nhốt cả đêm ở đây!"
0 Comments